Hội Quán BẾN TRĂNG
Tâm Thư :
Cùng quí anh chị em thành viên Hội Quán Bến Trăng,
Từ mục đích gợi ra trong lời ngỏ thành lập Hội Quán : là muốn lưu giừ mối thiện cảm chân tình giữa Cao Nguyên cùng quí anh chị em trong mối quan hệ thơ văn trên các trang web. Trong tinh thần đó, vừa qua, do "duyên" mà Cao Nguyên được gặp một số anh chị em văn thi hữu từ Washington DC, Cali đến Atlanta.
Trong giao tinh có được với niềm ưu ái mà các anh chị em dành cho Cao Nguyên, đã gới ý cho Cao Nguyên về việc nối kết vòng tay thân ái để thực hiện một tuyển tập thơ văn.
Cao Nguyên Nghĩ rằng, thời gian đặt trước chúng ta khá nhiều những ưu tư trong cuộc sống riêng mình và với người, trong dòng đời luôn mang sự cảm khái : " những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giở ". Hỏi người, chính là hỏi ta. Bởi một lúc nào đó, những người thân thương của chúng ta cũng hỏi như vậy, khi bất giác nhớ về chúng ta từ một cõi xa vời.
Sao không lưu lại cho những người thân thương của chúng ta một chút hồn? Dẫu chung riêng, vẫn là điều nên có.
Là một người cầm bút, tâm tư chúng ta đi xuyên qua không gian, thời gian để gặp từng bối cảnh lắm lúc cuốn ta vào sự xúc động khó ngăn dòng nước mắt.
Bối cảnh từ chính ta : tình yêu, thân phận; từ những thân thương của ta : những hệ lụy máu thịt và huyết thống; từ quê hương ta: từ chiếc nôi và lời ru của mẹ, vạt đất thơm và luống cày của cha, đến những bến bờ của dòng sông quê Nội, Ngoại....
Quá nhiều, quá nhiều thứ...Dẫu viết suốt đời vẫn chưa cạn lời để nói. Mà đã nói, không chỉ nói với riêng ta. Mà kể cho thân thương nghe những điều chúng ta cảm nhận từ một thuở đã qua, từ một thời đang có...hàm chứa trong Văn, Thơ mà mỗi người chúng ta đã và đang ủy thác lòng mình.
Để lưu lại quảng đời "bên ta còn có những người" đã ít nhiều chung chia và chịu cùng ta những vui buồn qua cảm xúc Thơ, Văn. Tuyển tập " Bến Trăng" là sản phẩm của Tâm và Trí của những tấm lòng thương quí lẫn nhau, của một thời ta còn đó bên nhau.
Chân thành cám ơn,
Cao Nguyên.
VA. Jun 07,2006
@@@
Mới đó, mà đã 6 năm kể từ lúc gởi "Tâm Thư" đến bằng hữu về việc thành lập Hội Quán Bến Trăng .
Do điều kiện thời gian và không gian không còn thích ứng trong sinh hoạt chung trên Diễn Đàn . Nên hôm nay, Cao Nguyên quyết định đóng lại Diễn Đàn Hội Quán . Chỉ còn lại khu vườn riêng của Cao Nguyên .
Quí anh chị em và bằng hữu có ghé lại đây, xin nhận lời cám ơn về mối chân tình mà mọi người đã dành cho nhau
Trân trọng,
Cao Nguyên
MD Nov 25, 2012
@@@
Tuyển tập Văn Thơ
(Hội Quán Bến Trăng phát hành 2007)
Ấu Tím - Cao Nguyên - Chiêu Hoàng - Dã Quỳ - Đặng Lệ Khánh - Hà Phương Hoài - Hồng Vũ Lan Nhi - Linh Đắc - Ngọc Anh - Nguyễn Ninh Thuận - Nguyễn Thị Tê Hát - Nguyễn Văn Tân - Phan Anh Dũng - Phan Tấn Hải - Sapy Đi Đi - Sapy Nguyễn Văn Hưởng - Sông Cửu - Sương Mai - Tràm Cà Mau - Trần Kim Bằng - Trương Ngọc Bảo Xuân - Việt Dương Nhân - Vũ Hoài Mỹ - Vũ Hối
Hội Quán BẾN TRĂNG
Thư Bến Trăng
Anh chị em gia đình Bến Trăng thân mến,
Truóc hết, Cao Nguyên gởi lời cám ơn chân thành đến các anh chị em đã hưởng ứng lời mời của Cao Nguyên, cùng hợp tác thực hiện "tuyển tập thơ văn Bến Trăng". Mọi nguòi đã đến với nhau trong cảm mến chân tình bằng hữu.
Đã vì duyên mà đến, vì tâm mà cảm. Thì văn thơ chuyển giao hẳn nặng nghĩa tình. Sự đồng cảm thiết tha và trân trọng giữa ta và nguòi, giữa không gian hai chiều xuôi nguọc, giữa thời gian định uóc một thời, một đời và tiếp chuyển.
Sự chuyển tiếp khởi đầu bằng lời ý hôm nay gởi cho ta, gởi đến cho người từ cùng thế hệ, hay thế hệ tiếp sau trong cùng chung một cưu mang huyết thống mạch đời, mãi mãi luân lưu hồng sáng. Xuyên thấu và vượt qua bối cảnh trầm ưu, vỡ rạn trong quá khứ để đi vào tương lai với hào phóng chân tình khi đứng truóc bức tranh hoành tráng quê hương.
Thắp sáng lên cái phông toàn cảnh, san bằng những hố trũng bi ai, để thấy hoài niệm của ta còn chân tín với chính ta từ thuở lên đường nhập cuộc, với nỗi xúc động của trường khúc vọng phu, đến nỗi nghẹn ngào trong nước mắt tuổi thơ - nghèo đói, bệnh tật, thất học... vì nguòi, vì thiên tai.
Vì vậy mà đi bao nhiêu năm chưa nghỉ
Vì vậy mà viết về hệ lụy quanh đời!
Viết như nỗi cảm xúc vì nguòi, viết như tự truyện chính ta. Tất cả cho một ý niệm thoát qua sự cùng khổ, sự trói buộc, để bay lên như cánh hải âu trên tịnh yên của biển; để vượt qua những dốc thẳng và gió ngược, chỉ để được làm người - một mẫu người đích thực chân thiện mỹ mà Thượng Đế đã gieo hạt ươm mầm từ thuở khởi nguyên.
Nuóc mắt không là rượu mời trong cuộc hoan ca. Xót xa không là tư thế của người nhập cuộc để bảo vệ và thăng hoa bản sắc con nguòi. Bản sắc đuọc mặc khải qua đường đi của chữ, sẽ chuyển tải ngược xuôi từ Bến Trăng đi về mọi hướng từ hôm nay và ngày mai.
Bến luân chuyển ngữ ngôn sóng biếc
Trăng hồng soi tha thiết ý lời
Nào mời bạn, chúng ta cùng viết
Bản trường ca nhân ái tuyệt vời.
Chân thành và nồng ấm
Trân quí và tương thân.
Cao Nguyên
( Trích từ Diễn Đàn Hội Quán Bến Trăng )
Hội Quán BẾN TRĂNG
Tranh của họa sĩ Đông Nghi
Lời ngỏ
Hội Quán Bến Trăng được thành lập từ mối giao tình thân quí với các Anh Chị Em mà Cao Nguyên đã biết trong sinh hoạt Văn Học Nghệ Thuật trên các trang web trong nhiều năm qua. Đặc biệt, do Duyên đưa và Tâm định, Cao Nguyên đã được hạnh ngộ với một số anh chị em văn thi hữu qua các lần gặp gỡ ở Washington DC, Maryland, California, Atlanta...
Trong giao tình có được với niềm ưu ái mà các anh chị em dành cho Cao Nguyên, đã gợi ý cho Cao Nguyên về việc nối kết vòng tay thân ái để thực hiện một tuyển tập thơ văn.
Các anh chị em đã gợi ý rằng, thời gian đặt trước chúng ta khá nhiều những ưu tư trong cuộc sống riêng mình và với người, trong dòng đời luôn mang sự cảm khái: "những người muôn năm cũ, hồn ở đâu bây giờ?". Hỏi người, chính là hỏi ta. Bởi một lúc nào đó, những người thân thương của chúng ta cũng hỏi như vậy, khi bất giác nhớ về chúng ta đã nơi cõi-xa-vời. Sao không lưu lại cho những người thân thương của chúng ta một chút hồn? Dẫu chung riêng, vẫn là điều nên có.
Là một người cầm bút, tâm tư chúng ta đi xuyên qua không gian, thời gian để gặp từng bối cảnh lắm lúc cuốn ta vào sự xúc động khó ngăn dòng nước mắt. Bối cảnh từ chính ta: tình yêu, thân phận; từ những thân thương của ta: những hệ lụy máu thịt và huyết thống; từ quê hương ta: từ chiếc nôi và lời ru của mẹ, vạt đất thơm và luống cày của cha, đến những bến bờ của dòng sông quê Nội, Ngoại... Quá nhiều, quá nhiều thứ... Dẫu viết suốt đời vẫn chưa cạn ý, mà đã viết, không chỉ viết với riêng ta, còn kể cho thân thương nghe những điều chúng ta cảm nhận từ một thuở đã qua, từ một thời đang có... hàm chứa trong Văn, Thơ mà mỗi người chúng ta đã và đang ủy thác lòng mình.
Dẫu gì thì trong tất bật dòng đời, ta còn một cõi-bạn-ta để tới lui hàn huyên tâm sự, rỉ rả chuyện buồn vui, khi bóng chiều lướt ngoài khung cửa. Chợt nghĩ: Sao ta không còn mãi bên nhau những tấm lòng tri kỷ? Thú vị, thú vị lắm! Vậy thì làm một điều gì đó cho hôm nay, để mai còn nhớ lại. Thế là hình thành một lời ngỏ, cũng là lời mời bạn-ta ngồi lại với nhau trong một góc đời có hình tượng rất thơ: Bến Trăng!
Lời mời chuyển đi, rất may bạn-ta nhiệt tình hưởng ứng một cuộc hành-văn về với Bến Trăng, để chúng mình còn mãi bên nhau, trong một tuyển tập thơ văn mà bạn đang cầm trên tay. Cũng cám ơn tất cả những ai đang ưu ái và trìu mến nhìn những con chữ lướt qua, để bất chợt đồng cảm gọi lên: "cho mình còn mãi bên nhau với!". Nếu đưọc vậy, Tuyển Tập Thơ Văn Bến Trăng có cơ may nối tiếp những số tới với đông đảo bạn-ta hơn, theo như ước mong của những bạn-ta hiện có mặt trong tuyển tập này.
Cám ơn sự tri tình của bạn-ta và thân hữu gần xa với Bến Trăng, nơi hội tụ những thân thương với chân tình chữ nghĩa.
Trân trọng,
Cao Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét