Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014

Phối Âm

Tầm Xuân
đâu phải chữ nghĩa như băng tuyết
tình lạnh lòng đông cứng ý thơ
đâu phải thời gian là xiềng xích
đời buồn khóa chặc những niềm mơ

tung ý lên tầng trời nguyệt bích
nghĩa rộn đường bay thích thú lời
nhìn thơ như cánh diều thơ ấu
hào phóng buông dây vút tuyệt vời

vút nữa, vút cao lên tình nhé
cho thỏa hồn thơ quấn quít trăng
mưa nắng thay mùa xiêm áo mỏng
quyến rủ khoe đời vóc nõn thơ

nên chi anh muốn em đừng nghĩ
chật chội thời gian giữa bóng đời
tầm xuân vẫn chín vừa tay hái
cứ rạng hồng môi uống nụ cười!

Cao Nguyên

@

VÔ ĐỀ
Vẫn hướng lòng lên đỉnh núi cao
Nghe gió ru êm đến ngọt ngào
Ánh trăng tỏa xuống không gian lạnh
Trời đêm lấp lánh những vì sao!

Vẫn muốn lòng dâng cao tới mây
Tóc thơm mềm trải xuống vai gầy
Mơ hồ nghe tiếng thời gian bước
Nhắm mắt cho lòng rộn đắm say.

Vẫn để hồn bay vào cõi không
Tìm trong hư ảo giữa muôn trùng
Lời ai âu yếm vương tình mộng
Niềm vui rạng rỡ nở hoa lòng.

Vẫn muốn chìm trong vũ trụ yêu
Để nghe gió nhắn một đôi diều
Đời mong manh lắm, vô thường lắm,
Vay trả, trả vay chỉ bấy nhiêu!

HONG VU LAN NHI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét