mưa! mưa! mưa em, trời mưa
nép gần lại chút cho vừa ấm nhau
tay che, che sợi tóc nhàu
đã vơi óng ả theo màu thu phai
bước! bước em, nhẹ gót hài
như thời xuân nõn còn đầy lối mơ
mưa! mưa! mưa rộn đường thơ
về mai em nhé, ngõ chờ nắng hong!
Cao Nguyên
Ướt thơ
Thơ em cần chỗ trú mưa
Hiên đời còn đủ chỗ vừa cho nhau?
Một Pho Kinh Sử ướt nhàu
Trang Tình Cổ Tích loang màu nhạt phai
Mưa dầm sợ mất dấu hài
Hoa Yêu Thương đã rắc dài đường mơ
Nhen lửa sưởi lại vần thơ
Chữ “em” lạnh giá còn chờ ý hong
Vương Hồng Ngọc
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét