Thứ Hai, 10 tháng 3, 2014


thu đất khách
người đi, đàn bỏ lại dưới trăng
sóng đêm rơi xuống chạm tơ vàng
thoảng ngân trong gió lời thương khúc
ngỡ đã xa mờ theo cố nhân !

bởi trăng hay bởi tiếng đàn xưa
mà nỗi niềm riêng vương ý thơ
thu giữa lòng ta đêm đất khách
buồn quá người ơi! mỗi tiễn đưa !

Cao Nguyên

@

Tiễn biệt
Người đi gió hát những lời ru
Thấp thoáng bàn tay vẫy hửng hờ
Áo phất làn trăng buồn chiếc bóng
Chân di xác lá xót tình thu
Yêu thương một thủa toàn hư ảo
Tiếc nhớ bao mùa chỉ mộng du
Lặng lẽ đêm tàn rưng rức sáng
Một mình tiễn biệt giữa sương mù.

Cát Vân

@

thu vô ưu
Không mong và chẳng đợi chờ đâu
mà Thu nay đã ở trên đầu
cũng muốn gởi lời thơ theo gió
chỉ sợ buồn vương trong mắt nhau

dòng thơ nào gieo trong sương rơi
mà còn lưu trong ta giọng cười
hay vẫn chỉ là lời tiếc nuối
những bước chân người đi xa xôi?

khi gọi thơ về theo sắc Thu
là khó quên lời khi tạ từ
dấu thân ái chừ xa mất hút
vẫn râm ran đau trong tim người!

Anh không viết bài thơ trong Thu
là muốn em vui theo giọng cười
nghe yêu thương còn như rất mới
reo trong em không lời ưu tư!

Cao Nguyên

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét