Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

THAO THỨC 3



THAO THỨC ( Trang 3 )


Học Lịch Sử
bài học lịch sử không bao giờ cũ
chỉ sợ mình không đủ sức đi theo
nếu không thể, nhắn cháu con lời nhủ:
Việt Nam ta - một Dân Tộc anh hùng
*
khởi đầu học từ vua Hùng dựng nước
giòng Văn Lang sau trước vẫn kiên trì
chống giặc ngoại xâm bảo tồn nòi giống
quyết đấu tranh giữ vững đất biên thùy
*
học lịch sử để biết làm lịch sử
Độc Lập Tự Do không tự phát sinh
mà phải đổi bằng chính mình xương máu
vì Non Sông, vì Tổ Quốc Việt Nam
*
đời cha ông đang dần dần xa khuất
nhưng tấm lòng, hào khí mãi còn nguyên
trọng hiếu nghĩa nuôi mối giềng đạo đức
ngẩng cao đầu và ưỡn ngực đi lên
*
khôi phục lại những trang hùng sử Việt
trách nhiệm này tha thiết gọi cháu con
biết tự hào là con Rồng, cháu Lạc
hiên ngang đi khao khát nghĩa sinh tồn
*
học lịch sử là thắp hương thừa tự
trên lâu đài Văn Hóa Sử Việt Nam
giữ sáng mãi gương tiền nhân bất tử
và bảo tồn dòng Quốc Ngữ chính danh .

Cao Nguyên


Đồng Hành
xin đừng nói xấu tương lai
dẫu trong quá khứ còn nghi hoặc lời
cứ nhin hướng mặt trời rơi
làm sao cảm được tuyệt vời bình minh
*
Ô kìa. Nước đẹp, Non xinh
màu cờ Tổ Quốc còn lung linh vàng
ba giòng máu Bắc - Trung - Nam
chảy từ huyết thống Văn Lang Lạc Hồng
*
Hồng Hà - Trà Khúc - Cửu Long
đang chờ khơi sóng xanh trong thuở nào
bừng lên hải đảo, miền cao
nguồn sinh lực mới vẫy chào Tự Do
*
hãy thôi danh lợi mơ hồ
hãy thôi tàn phá cơ đồ ngàn năm
xin cùng khởi bước đồng hành
góp công tái tạo bức tranh sơn hà
*
bởi từ hồng thủy can qua
đã làm hoen ố bao tòa sử kinh
Người phân hóa . Đất điêu linh
Nguồn xa . Cội nhạt trong tình cháu con.

Cao Nguyên


Đỉnh Đời
anh đang lên trên đỉnh đời gió ngược
với ân tình quá khứ buộc sau lưng
với tương lai yêu thương quàn đáy ngực
khởi đầu đi trong thao thức chập chùng
*
qua ga cũ con tàu còn nhả khói
đẹp như tranh nhìn từ mỗi tích xưa
tiếc những hố bom người chưa lấp nổi
đất rỗ chằn đau nhói suốt thời mưa
*
ngày rơi xuống vũng thời gian thô kệch
đêm gió cuồng xô lệch những di thư
đường thấp thoáng những mảnh đời bạc thếch
đứng trong khung thế kỷ nhếch môi cười
*
trên đỉnh đời, dưới chân cờ hy vọng
người nối người chất đống những cơn mơ
mai anh đến, mở tung bờ ngực rộng
thả tương lai hào phóng vút lên thơ
*
đặt quá khứ ân tình bên bờ vực
gió xoáy vòng niệm thức rủ nhau bay
đám con cháu sau này ai lượm được
khoe cha ông thuở trước ở nơi này
*
cám ơn em vẫn đêm ngày thắp lửa
chong niềm tin giữa ánh mắt nguyện cầu:
bình yên anh trên đỉnh đời gió ngược
thân nhẹ hều sau trước chẳng còn đau!

Cao Nguyên


Ru Đời
chữ óng ả - lời mượt mà
nhưng thơ chứa cả sơn hà đau thương
gởi người đi - tình đoạn trường
gởi người ở lại - một chương sử buồn
*
vần lả lướt - điệu từ chương
nhưng từng ý thấm tận cùng nỗi đau
hi sinh xương trắng máu đào
để nghe hồn nước nghẹn ngào lệ sa
*
gom từ viết khúc cuồng ca
hát trong cơn lốc lật ta trở mình
ghìm thân giữ chặt tâm kinh
mai còn ngân điếu cuộc điêu lình này
*
cám ơn nhật nguyệt mời say
ngỡ dìm quên được giấc đầy nghiệt oan
tỉnh cơn mê biết mình còn
tiếp hơi óng ả cho tròn điệu ru!

Cao Nguyên





THAO THỨC


băn khoăn
em hỏi: còn Đông sao chào Xuân?
thưa rằng: đời vẫn đợi tin mừng
từ trong sương tuyết hừng đông mới
nắng cứ xôn xao rộn cả lòng!
*
em hỏi: chim về rừng nếu muộn
cây có buồn u uẩn cành trơ?
thưa rằng: đất vẫn nồng hơi thở
hong cây ấm mạch dưới tầng khô!
*
em hỏi: thơ người như rất vội?
thưa rằng: đời thấp thoáng tà dương
không chào xuân sớm e rằng muộn
chẳng trọn nhìn hoa mùa trỗ hương!
*
em hỏi: chào xuân tình có biết?
thưa rằng: tình vốn ở trong xuân
nhờ nắng cành khoe mầm lá biếc
nhờ em tình nở nụ cười xinh!

Cao Nguyên


c h à o n h é
về đi . chiều rắc mây tơ
trời xanh . xanh quá . đâu ngờ hoàng hôn
ngó quanh . chào nhé . bồn chồn
nghe trùng dương gọi . vọng hồn cố nhân
*
về đi . chào nhé . tần ngần
khép không gian lại . phong trần phía sau
về đi . chào nhé . giang đầu
nhạc thơ giao phối . xôn xao ngõ lòng
*
về đi . chào nhé . nụ hồng
mãi còn lóng lánh . trong vòng chân ngôn
về đi . chào nhé . hoàng hôn
lắng khuya tâm tưởng . ru tròn ý thơ
*
về đi . chào nhé . cuộc chờ
mai còn bao nỗi . ngẩn ngơ phong trần
về đi . chào nhé . phân vân
thời gian còn đủ . xoay vần . về . đi !
*
chào thơ . chào nhé . xuân thì !

Cao Nguyên


cuối Tết khai bút ( Gởi anh Trần Kiêm Đoàn)
mới bữa nào đây, người báo Tết
vui chưa kịp biết đã Mùng Ba
giống như nháy mắt mình xa biệt
mớ tuổi mây bay thoắt đã già
*
ngắm nghía tôi, ông - thân lữ khách
người ở đằng Tây, kẻ cuối Đông
email mời uống chung trà nhạt
gõ phím keyboard thết bữa tình
*
tình cũ, rượu xưa hâm nóng lại
uống cũng còn thơm hương nếp quê
bánh mứt online nhiều quá đẫy
ngắm mãi lòng cũng thấy no nê
*
ông bảo sắp gom đầy bảy bó
tôi cộng vài năm xấp xỉ ông
mừng nhau còn thấy xanh màu cỏ
khắp ngõ về đi ngắm ruộng đồng
*
tôi còn mớ chữ xum xoe bút
ông bộn bề ngôn khai khẩu chơi
đời vui hỉ hả cười no ngực
lời chữ sum vầy chút cũng ưng!

Cao Nguyên
Maryland - Mùa Tết 2007


đối ẩm (mến gởi Dzuy Lynh)

nín hơi húp ngụm trà quê
nuốt chầm chậm lắng vị mê mẩn đời
ngụm từng ngụm . ngỡ thảnh thơi
đâu hay trí rộn trùng khơi sóng trầm
*
như vừa quá khứ mù tăm
chợt âm hưởng nhạc khơi trầm khúc rêu
định thần ngắm cuộc trớ trêu
mảnh bia vị quốc ngã xiêu ven đường
*
phách chùng vó ngựa biên cương
gõ âm quan tái trên chương sử mờ
mím môi nếm ngọt màu cờ
hoen cay máu rướm trên bờ lệ buông
*
thả hơi hớp ngọn gió cuồng
trên chông chênh đỉnh mù sương hải hành
may còn vệt nắng hiên tranh
thoảng hương hoa bưởi để dành hồi lưu
*
nín hơi sáng . thả hơi chiều
bạn - ta . đối ẩm theo triều nắng buông
thả rong trí tưởng ngược nguồn
chùng tâm lữ khách dọc truông mơ đời!

Cao Nguyên
San Jose . May 2012


giao khúc

chiều đi qua ngõ rừng
xôn xao vàng lá rực
gió chao từng cánh buông
gõ lòng thơ giao khúc:
*
khúc gởi ngàn dặm xa
chào sơn hà vời vợi
ơi này bến bờ qua
có còn thao thức đợi!
*
khúc gởi lòng tri âm
qua thăng trầm dâu bể
ơi hệ lụy trăm năm
còn quyện dòng máu lệ!
*
khúc gởi vào lòng ta
những giao hòa cũ mới
ơi bao điều thiết tha
hãy như hoa mùa đợi!

Cao Nguyên


t


THAO THỨC


gom lá Thu tàn
thu tàn gom nhóm lá khô
nghe dòn tan vỡ từng mô phiến gầy
chừng như gió cũng buồn lây
rong lên một thoáng cho đầy lòng rưng
*
gom nhanh, sao lại ngập ngừng
còn gì vỡ giữa tận cùng nữa đâu
phải vàng, lá đã vàng mau
biết rơi, lá cũng rơi sâu cuối mùa
*
mai vườn hồng vạt nắng xưa
cành ươm lá biếc hợp vừa ý xuân
thu đi quá độ ngập ngừng
nên đông chừ đã nhắc chừng tuyết rơi
*
mới thôi mây đã xám trời
lời chưa dứt vọng mà người đã xa
rùng mình, gió cuốn lá qua
lòng gom vén được bóng tà huy sương!

Cao Nguyên


hạc vọng

còn nguyên em, nỗi nhớ nhà
còn nguyên anh, những thiết tha cội nguồn
nguồn nhà, hiện mỗi chiều buông
mắt vần mây tím điệu dồn cố nhân
*
bước thơ phát khảo bồn chồn
ngõ ròng sương khói tỏa ngân tơ vàng
gương lồng điểm khuyết tư trang
huyền duyên đài các vỗ tràng gấm thêu
*
còn nguyên bóng, dáng mỹ miều
hành trang tuổi ngọc vút diều khỏa bay
còn nguyên hình, rượu thời say
đậu lưng quán cóc nhìn ngây tầm hồng
*
nhớ nhà, nguồn cội mênh mông
dọi lòng lư thảo nỗi bâng khuâng chiều
thu nguyên hạc vọng cung tiêu
trỗi dư thương khúc rong đều bóng câu!

Cao Nguyên


hạt tâm ( Tặng K và những Bà Nội/Ngoại thân mến)
vợ chồng chúng nó đi làm
đem con gởi nội nhờ chăm sóc giùm
tưởng đành dứt nghiệp văn chương
để lo mấy chuyện: sữa, đường, cháo, nôi!
*
nào ngờ khi lắc lư nôi
lại tìm ra ý tuyệt vời để ru
suốt thời chữ nghĩa lu bu
không bằng một thoáng nụ cười trẻ thơ!
*
ngủ ngon cháu nhé đừng mơ
như nội có cháu mà thơ trỗ hồng
lời bà nhớ cất giữa lòng
lớn lên cháu hát trên đồng quê cha!
*
ngáp ư! này sữa vừa pha
uống khi còn ấm, nghe bà đọc thơ
(ví dầu thực đổi được mơ
thì tôi sẽ chọn ấu thơ tuổi mình

giữa đông thèm mở cửa nhìn
thấy xuân vờn nắng trên nghìn nụ hoa)
*
cháu ngoan, cười cái coi nà
dễ thương chi lạ nụ hoa của bà

xòe tay búp ngọc cháu ra
hứng đi này nhé, thơ bà hạt tâm!

Cao Nguyên


kỉnh an Tưởng Niệm Nhà Văn Sơn Điền Nguyễn Viết Khánh
(1921 - 2012)

Mượn tràng chữ kết vòng hoa
tiễn Anh về cõi Tâm hòa Thân an
Anh giã từ cuộc phong trần
đã quang tâm bút điểm hồng ưu tư
*
Anh đi thanh thản nụ cười
chúc trần gian thoát kiếp đời điêu linh
Anh đi gởi lại bao tình
cho đồng môn, với bạn mình nghiệp văn
*
Nhắn lời cố vượt trầm thăng
vững tin sẽ biết vĩnh hằng về đâu
thoát trần giũ bỏ công hầu
gắng lòng nói với ngàn sau nghĩa tình
*
Như Anh suốt cuộc đời mình
đã bôn ba khắp hành trình thế gian
lưu đời thế sự vạn trang
đủ minh chứng một Việt Nam kiêu hùng
*
Tiễn Anh về cõi vô cùng
Về vui anh nhé! Hương trầm kỉnh an!

Cao Nguyên
MD August 13,2012


mộng
Mộng đưa ta đến Triều Nghi
xem vua quan đứng lệ bi đôi hàng
lửng cao danh vọng thếp vàng
nhấp nhô hậu cảnh bàng hoàng võng ngai

Rời nghinh cung dạo phượng đài
hoa son phấn trỗ sóng soài bão giông
biệt Triều Nghi. lữ Phương Đông
bước trên sóng vỡ lệ hồng đẫm sa
*
Cuồng ca ngạo khí Sơn Hà
vỗ thân nhiên tịnh giữa ha hả đời
niệm tâm quét cạn bụi rời
nhặt bia sỏi vá ngắm lời ngụ ngôn

Rằng đời sinh tử quay tròn
lưỡng nghi nhất điểm thổi hồn lã bay
Hốt nhiên vãi cuộc chơi này
thắp hương tuế nguyệt chau mày sử thi!

@

Xuất thần lời ý duy nghi
cõng tâm bay vút vào truy vấn mờ
xếp thân nghiền ngẫm huyền cơ
mới hay tạo hóa trêu ngơ Mộng vào

Tạ ơn thời đoạn chiến bào
mời ta cất giọng ca trào máu thơ
thế gian nhân ảnh mơ hồ
chỉ còn sáng mỗi sắc cờ tôn nghiêm!
*
Thiền ư! Cõi ấy vô biên
nào ta đâu dám tựa biên mạn đàm
còn dăm chữ nghĩa đoan trang
dựa hơi Mộng phất cho sang nghĩa đời

Ngẩng lên bút chạm đêm rơi
lộ ngày xoay bóng Mộng rời bước qua
thả hơi hớp ngọn hương trà
mừng ta còn trụ giữa tha thiết tình!

Cao Nguyên


THAO THỨC


Lăng Trì
rơi vang một tiếng nổ bùng
thắt ngang đất Việt một vòng khăn tang
vạch tìm trong đống tro tàn
nhặt lên từng mảnh da vàng còn tươi
*
máu loang xé toạc tiếng cười
ngang lưng vết chém của loài thú hoang
đồng dao rao hát giữa đường
sông khô núi vỡ lên đường ăn xin
*
vong thân chuyển kiếp giật mình
tôi ngồi khóc giữa tự tình quê tôi
hỗn mang đời khóc hồn cười
rong chân du mục xót lời sử thi
*
đêm nghe vận nước lăng trì
ngày xem bia mộ lời ghi vỡ tàn !

Cao Nguyên


Hạnh Phúc

Bạn
có bao giờ
hạt muối cắn chia đôi
nếm vị mặn
mà cười vui thoả thích ?

chuyện xảy ra
giữa tôi với Nó
khi hai đứa sống cùng
chung một xà - lim !

@

Bạn
có khi nào
ôm một người chờ chết
thản nhiên
đếm từng giây
nhìn cuộc sống trôi qua ?

chuyện xảy ra
giữa tôi và Nó
khi hai đứa trên đường
di tản về xuôi !

@

vẫn nhớ mãi
những phút giây như thế
tự bảo với mình
tôi đang hạnh phúc
với những gì
có được hôm nay

cố giữ gìn
chắt chiu từng hạt sống
chuyển cho con
để vui cuộc
mai này!

Cao Nguyên


Người Về
người về vui với lòng ta chút
giữa tháng Tư buồn chuyện điếu tang
nhìn vết đạn xoáy bên vành ngực
gọi chào nhau nghẹn nỗi sa trường
*
còn có gì đâu mà khoản đãi
ngoại trừ dòng chữ rót đau thương
ly biệt xin thôi đừng nhắc mãi
buồn nẫu lòng ta hoài cố hương
*
người về cũng chỉ là nhân ảnh
ly rượu mời sóng sánh khói hương
Xuân muộn hay trời Đông bắc lạnh
mà hoa chạnh nở đóa vô thường
*
tiễn người buồn không đưa tay vẫy
sợ lệ trào biết lấy chi đong
mà tim ta như người thấy đấy
nước mắt hòa theo máu rưng rưng!

Cao Nguyên


Niệm Từ
ba mươi tám năm đã qua
mà thơ em viết còn nhòa lệ rưng
chữ đi lời cứ ngập ngừng
tình cay xốn mắt vạn lần nhớ anh
*
tháng Tư thắp nén hương trầm
theo làn khói tỏa gọi anh nghẹn lời
còn không anh những nụ cười
giữa vồng tay ấm dưới trời hỏa châu
*
lệ nhòa tim buốt nhói đau
lặng nhìn di ảnh trắng màu khăn tang
chưa buông súng đã đầu hàng
ra đi với nỗi bàng hoàng thế nhân
*
xa anh xa cả mộ phần
quê hương đành đoạn khắc trong niệm từ
đất sầu đẫm lệ tháng Tư
trời đau trường khúc biệt từ lưu vong!

Cao Nguyên


Kinh Lục Bát

tụng kinh thơ thủ thỉ đời
kể cho hồn biết mai rồi về đâu
lửa nung rát mặt địa cầu
biển căm dậy sóng, đất sầu giăng tang
*
người đi chật nẻo thiên đàng
kẻ về vượt quỷ môn quan ồn ào
trần gian phế bỏ công hầu
ân tình rao bán giữa cầu huyễn sinh
*
lợi danh chen lấn giật mình
thủy chung mất hút giữa khinh khỉnh đời
buốt lời nước mắt tim tôi
cắn răng vượt dốc qua thời hồng hoang 
 
Cao Nguyên 

THAO THỨC


Niệm Khúc Hương Trầm
tháng ba ta lại nhớ ta
vẫy tay chào bạn qua sông Ba, buồn *
đi qua tiếng nổ rợn hồn
đi qua vực thẳm vừa chôn phận người
đi qua lửa khói hận thù
đi qua nét mặt nụ cười vừa buông
đi qua vỡ nát làng thôn
đi qua mếu máo miệng còn sữa tươi
đi qua tàn khốc lòng người
đi qua hỏa ngục một thời dã man
đi qua tức tưởi kinh hoàng
đi qua tiếng thét mãi còn vọng âm!
*
ngày buồn của những trăm năm
ngồi nghe niệm khúc hương trầm mà đau
mở đêm thắp nến nguyện cầu
bình yên mai nhé, trên đầu quê ta!

Cao Nguyên

------------
* sông Ba : điểm vượt tử thần
(tl7/Phú Bổn) trên đường triệt thoái
- tháng 3/75.


Di Vật
Từ ký ức tìm ra Di Vật
Chiếc quan tài, dấu đạn xuyên qua
Muốn vẽ thử bức tranh giống thật
Bỗng thấy buồn rờn rợn trên da
*
Tha thiết nữa sợ lòng bật khóc
Nhớ một chiều thăm góc tha ma
Chiếc bia vỡ, điêu tàn cỏ mọc
Đọc nửa tên - người Bạn đi xa!

Cao Nguyên


Nhớ
chiều Cali - ngồi ngắm mưa, buồn
chạnh nhớ quê mình, mưa thúi đất
nước chẻ gốc, cây lúa sầu - trễ hạt
buốt vai Cha, nón lá đã bung vành
*
xa dữ lắm, sao mình vẫn nhớ
đêm kinh hoàng, đê vỡ, thân che
ngọn gió thốc tràn qua cửa hé
sườn nhà xiêu, ngã đổ hiên tre
*
nghèo quá mạng, tưởng quen cái đói
mà hễ nhìn thấy khói lại thèm ăn
mẫu sắn, đụt lang . nướng, lùi - quá vội
hạnh phúc ơi! thơm quá mùi khoai!

*

có phải thời đại ta - sống bằng nỗi nhớ
nhớ tình người, nhớ quê hương, nhớ cả bữa ăn
nhớ bám thịt da, nhớ luồn nhịp thở
nhớ nuôi đời mình thoát chỗ gian nan?

Cao Nguyên
t


THAO THỨC


bạn hiền
hôm nay bạn cũ về thăm
rót thơm một chén trà xanh đãi người
bạn cười, môi nở hồng tươi
mừng nhau còn thấy giữa đời chút tâm
*
nhẩn nha đếm hạt thời gian
buồn vui nhuận sắc đỏ vàng tím xanh
cảm lòng, thơ phối ngữ thanh
cài trên tóc bạc mấy cành hoa mơ
*
mở duyên hầu tiếp cuộc cờ
rõ nhau lui tới bến bờ hợp ly
phủi tay sạch chuyện hoài nghi
nhã tình giữa sóng từ bi đạo trà
*
quá quan một khúc sơn hà
ơn đời, còn giữa lòng ta bạn hiền.

Cao Nguyên


khai bút
(Gởi anh Trần Kiêm Đoàn, nhân đọc bài
"khai bút đầu năm Tây"

đang trên đường quan ngoại
nghe én gọi Xuân về
thấy tuổi mình chợt mới
nở trên cành đào quê
*
bèn theo người tu bụi (*)
mang hồn chữ hồi hương
trên lộ trình nắng mới
thơ khai bút chào Xuân
*
chào ba miền đất nước
mong sau trước mạch liền
chào trường sơn hải đảo
cầu vẹn toàn biên cương
*
chào ruộng đồng quê Nội
mong lúa mới đầy sân
chào thôn làng quê Ngoại
cầu tình thắm xa gần
*
chào cô bác anh em
mong bình yên khắp lối
chào bè bạn láng giềng
cầu một ngày vui hội
*
cám ơn lòng tu bụi
dẫn lối thơ về quê
đứng trước thềm năm mới
cầu mong tình sơn khê!


Cao Nguyên
08 Jan 2008

---------------------
(*) TU BỤI: tên truyện dài
của Nhà Văn Trần Kiêm Đoàn


chào Xuân

mặt trời vén mây chào Xuân
trải nguồn nắng ấm trên lưng cuộc đời
xanh non nụ hé môi cười
ngàn hoa e thẹn gọi mời bướm ong
*
dìu em theo gió hừng đông
bay trên cỏ mượt cánh đồng ấu thơ
cánh diều mơ. vẫn đứng chờ
lời tình hát giữa sông thơ rực hồng
*
trên hương lúa tuổi đòng đòng
anh ươm tình khúc Xuân hồng tặng em
Đào, Mai rộ nở bên hiên
giọt sương lóng lánh cũng nghiêng lời chào
*
uống no một bữa khát khao
nước nguồn sông Mẹ ngọt trào đáy tim
nghe không em! triệu lời chim
reo vui tấu khúc Bình Yên Lạc Hồng!

Cao Nguyên




THAO THỨC


Mắt Nhớ
( thương nhớ người Chị kính yêu)

biết gặp Chị, em sẽ buồn ghê lắm
nhưng đành thôi, nước mắt cũng đang chờ
nắm tay em, thần trí Chị trong mơ
mỗi chớp mắt, lòng xoáy thành tiếng nấc
*
đau dữ lắm phải không? Chị gật
gặp lại em, cơ thể bỗng dưng vui
giọt nước mắt lăn, rất chậm qua môi
những nếp nhăn, đã biết cười – rất vội
*
giữa sống, chết – Chị nhẹ nhàng đón đợi
gần gọi xa, vời vợi những dung nhan
ký ức bộn bề, mở ngoặc từng trang
thương yêu lắm, muốn đi mà chưa thể
*
nhìn thấu suốt đời con, cháu – kể
Mẹ này Con! Bà này Cháu! nhiêu khê
da bọc xương, khô sớ đất cõi về
chút hơi mọn, chạy dọc lề cõi sống
*
ảo giác Chị cứ cồn lên tiếng động
đập vào tim, nhói từng đoạn đời qua
mỗi rùng mình, máu quánh lại trong da
mỗi co thắt, triệu tế bào dẫy chết
*
hiu hắt thở, đường ngắn dần – dốc hết
đuối tầm nhìn, đợi chợp giấc hôn mê
tay chưa buông, bởi trăn trở bộn bề
lời kinh nguyện chảy tràn khe hấp hối!
*
mai hoặc mốt, Chị về quê rất mới
đất rùng mình hé cửa tiễn hồn bay
ngôi sao Thương chợt tắt vuột đời này
chỉ còn giữa thế gian ngàn mắt nhớ!

Cao Nguyên
SGN - Dec,2005


Tình Thân

thành phố cũ và tôi cũng cũ
chỉ bước chân quen vừa mới trở về
vậy mà lạ. đứng trên lề cũ mới
nhận ra ngay thằng bạn ngày xưa
*
ngày hai đứa tựa lưng rừng bốc lửa
muốn vung tay đấm vỡ mặt trời
cho mưa trút xuống phận người khốn khó
mát niềm tin để ngước mặt làm người
*
mùa rộ chết may mình chưa thoát nợ
mới còn nay cùng vỗ mấy điệu cười
mong khua dậy niềm tin đang rạn vỡ
giữa lòng đêm vật vã suốt dòng đời!
*
căn nhà cũ nép mình trong phố mới
qua bao thời xa xót lối vào ra
hai đứa lặng nhìn thôi . chẳng nói
còn sức đâu mơ vói chuyện sơn hà
*
chỉ còn chút đón đưa chưa nỗi tệ
khi tấm lòng còn ấm rủ đôi chân
mừng ngăn cách nhưng lòng chưa đổi giọng
nghe biết liền . nhắm mắt cũng tình thân!

Cao Nguyên
SGN. Dec 01,2011


Đợi Mưa
đất vui hồng nắng của ngày
đất buồn người vỡ luống cày lên đêm
Cha đi gieo hạt bình yên
Con về hái quả truân chuyên nuôi đời
*
nhớ xưa tìm nắng vọc chơi
sao nay nắng cháy khô người quặn cây
chắc vì trời đã ngủ say
quên mưa trở đất cỏ cây rụi tàn
*
núi sông thao thức bàng hoàng
nước đời đã cạn, suối nguồn kiệt khô
đêm đen, viết trắng lời thơ
dânng kinh cầu nguyện đợi chờ mưa lên !

Cao Nguyên


quê nhà Việt Nam

nơi nào chôn rốn nhau tôi
vun thân chắp ngọn vào đời thế gian
lớn trong sữa Mẹ ngọt hìền
xanh tươi giữa cõi Rồng Tiên cội nguồn
*
nơi nào đẫy giấc tuổi buồn
đất cằn sỏi đá, máu tuôn thành dòng
dấn thân vào cuộc Thu Đông
ngủ trong tiếng khóc vỡ dòng ước mơ
*
nơi nào đốt cháy tuổi thơ
rong rêu mờ phủ quanh bờ sử thi
thét gào đứng dậy mà đi
tâm rung tim vỡ hoài nghi cuộc đời
*
nơi nào ruồng bỏ xác tôi
hồn đi lưu lạc cõi người mộng du
lách thân qua khỏi cửa tù
chen chân ngột ngạt giữa thời áo cơm
*
nơi nào lưu đọng tủi buồn
trầm thân nhục ảnh hoàng thành phế hoang
kỷ cương luân lý úa vàng
nhơ trang chiến sử, điêu tàn mộ bia
*
nơi nào cốt nhục chia lìa
Tổ Tiên ảo ảnh phân chia ngọn nghành
cội căn truy lục vòng quanh
chứng di địa cuộc phân tranh sơn hà

@

Việt Nam nơi ấy quê nhà
ngày mê, đêm mộng thiết tha vọng về
thoát đời khỏi cuộc hôn mê
cũng xin giữ được hồn quê bên mình
*
Quê Hương mong cuộc hồi sinh
rộn vang tiếng hát tự tình Cháu Con
Núi Sông còn – Tổ Quốc còn
mãi thơm dòng máu Lạc Hồng trong thân!

Cao Nguyên


những lần Ba về

lần Ba về – bốn mươi lăm năm trước
Mẹ bồng con ra đón ở đầu làng
trên bờ đê, Ba hiên ngang bước
bên vợ con, như giữa buổi quân hành
*
lần Ba về – ba mươi lăm năm trước
áo lính vắt vai, giày trận cầm tay
Mẹ hỏi Ba: ai còn, ai mất
Ba lắc đầu, buông tiếng thở dài
*
lần Ba về – ba mươi năm trước
đưa tặng con chiếc lược tự Ba làm
duy nhất đó, thứ mà Ba có được
sau mười năm lao động khổ sai
*
lần Ba về – hai mươi năm trước
Ba cùng con so tóc bạc màu
hai thế hệ khác gì đâu chứ
ưu tư nào mà chẳng giống nhau
*
vài năm tới, Ba còn về nữa
chỉ cần Ba cho con nụ cười
như truyền cho cháu, con ánh lửa
của niềm tin, yêu thương một đời!

Cao Nguyên


THAO THỨC


Lệ Đỏ
ngang qua nấm mộ vàng rêu cỏ
ta cúi đầu chào một cõi riêng
ngọn linh khí tràn qua hơi thở
nghe trầm thăng kể chuyện vô biên!
*
từ tim ta chảy dòng lệ đỏ
rơi thấm vào mạch đất hoang vu
vọng tiếng gõ thì thầm trong gió
mở giùm ta những cánh ngục tù!
*
yên chí ngủ người ơi huyệt mộ
có ta nhìn rêu cỏ sẽ xanh
những cánh cửa trần gian cũng mở
đón chờ người. lệ đỏ long lanh!

Cao Nguyên


mùa Xuân trong dấu ngoặc
ba mươi tám mùa Xuân – trong dấu ngoặc
anh cùng em góp nhặt những lời vui
gieo hạt sống trong mạch đời có thật
mong vườn Xuân mặt đất đẹp đầy hoa!

@

mỗi dấu ngoặc Xuân – một trang huyết sử
cha bồng con, con dẫn mẹ xa nguồn
ngoảnh mặt nhớ Núi Sông và Tiên Tổ
lòng nguyện cầu Non Nước được bình yên!
*
mỗi dấu ngoặc Xuân – dòng tình khai mở
một đoá hồng trên mỗi nét môi quen
nuôi chí khí Lạc Hồng cho rạng rỡ
nối vòng tay thân ái rộng vô biên!
*
mỗi dấu ngoặc Xuân – một lời muốn ngỏ
cùng bạn bè, con cháu, anh em
dẫu từng bước chân đời còn khốn khó
đừng bao giờ quên giòng giống Rồng Tiên!

@

ba mươi tám mùa Xuân – trong dấu ngoặc
triệu bàn tay xây dựng đỉnh Thi Ca
mỗi lời viết gởi cho Người, cho Đất
luôn nồng nàn với tâm ý thiết tha!
*
hãy trồng tiếp nhé em, trên từng dấu ngoặc
mỗi lời vui là một đóa hoa
Xuân đang mở hừng đông trên mặt đất
đóa hoa nào cũng tỏa ngát hương xa!

Cao Nguyên


Chúc Xuân
muốn hay không, rồi Xuân cũng đến
vẫn trước ta, những cánh Đào hồng
vẫn ký ức – Ông Đồ, giấy bút
nét tôn nghiêm chữ nghĩa Thánh Hiền

nhớ hay không, Tết rồi cũng tới
vẫn trước ta,. hương khói Quê Nhà
vẫn ký ức – Ông Bà Nội, Ngoại
niềm nhớ thương đâu dễ nguôi ngoai

say hay không – rượu mời cũng uống
cạn ly Xuân, ly Tết, ly Nhà
một ly nữa – Mừng Người Hạnh Phúc
thêm một ly – Ta tự chúc Ta!

Cao Nguyên

Lan
hấp thụ đất trời thân bén rễ
kết tinh nhật nguyệt nụ đơm hoa
giữa rừng thẳm đóa khoe màu diễm lệ
trên lá xanh cành tỏa sắc hài hòa

là Lan đó, loài hoa ta đã gặp
từ núi rừng Việt Bắc tới Tây Nguyên
đời bao chặng qua buồn vui xuôi ngược
Lan bên ta thon thả gót hài tiên

ngắm Lan nhớ hương núi rừng đất Mẹ
nhờ có hoa ta còn cõi nguyên xưa
giữ lòng ấm qua mấy mùa quạnh quẽ
thơm dòng tình hệ lụy đã bao năm!

Cao Nguyên

dưới trăng uống rượu
dưới trăng uống rượu! Ừ, nghe khoái
bạn cũ xin mời nói tích xưa
nhớ thuở Nữ Oa đầu đội đá
chưa vá xong trời, đất sũng mưa

từ đó trần gian cuồng bão lũ
mượn cầu Ô Thước để sang sông
ngặt nỗi thời gian luân chuyển mộng
ngỡ hợp đành tan buốt nhói lòng

may còn mớ chữ treo trong trí
mỗi nhớ tương đồng hạ bút ngân
nghe tiếng phong linh ngờ ngựa hí
chiêu tình tri kỷ tựa hàn song

cuồng say thơ rượu soi hình bóng
ngắm nghía xem chừng chẳng khác xưa
chỉ thoáng mi người vương ngấn lệ
phải chăng bữa rượu uống chưa vừa!

Cao Nguyên


chờ nắng
vùng trời Bắc Mỹ mùa tàn thu
gió cuộn mây bay sương tỏa mù
cánh cửa vườn xưa vàng lá khép
ngã bóng thơ buồn lên áng thư

còn chút nắng hanh vờn bước nhẹ
cũng chạnh lòng em gợi thắm tươi
xin trời muộn trút dòng băng tuyết
cho bướm hoa còn rong nắng chơi!

*

người lính già về thăm cổ mộ
gọi thằng bạn thuở máu hồng khơi
nhâm nhi bữa rượu còn dang dở
từ vội xa miền châu thổ tôi

đời vẫn thênh thang sầu viễn mộng
cổ lai truyền thuyết kỷ nhân hồi
tiếc nỗi lòng mình không đủ rộng
chứa cả thiên thu tiếng gọi người!

*

mây bạc ngàn bay guồng gió buốt
buộc trời Đông Bắc lạnh lòng se
chờ mai mùa nắng hồng tha thướt
ta trải thơ lên cánh phượng hè

để nghe lại tiếng ve ngày trước
còn rộn lời vui sau lũy tre
mừng em thả cánh diều bay lướt
vút thẳng lên trời xanh thắm quê!

*

chờ nhé bạn ơi, chờ nhé em
rồi thơ và nắng sẽ hồng lên
ta về cổ mộ thay hoa mới
và ghé em mời hương rượu quen!

Cao Nguyên
Đông Bắc Mỹ - Dec 15,2013


THAO THỨC


Môi Tháng Giêng
Tháng Giêng nhớ về thăm quê Nội
để ngắm mùa hoa tươi rói Xuân
và nghe em cười khoe tuổi mới
với tóc thay màu như tuyết sương

Tháng Một Anh chào Em rất duyên
lao xao quên nhớ rộn hai miền
đọc nhau trong mắt mà thương quá
nhờ cất trong lòng môi Tháng Giêng

Tháng Giêng, Tháng Một tựa vai nhau
nhìn Xuân thay áo Tết muôn màu
dư âm guốc mộc trên nền pháo
hồng quá ngày xưa mấy ngõ Đào

mới nhắc về thơ ý đã tình
gặp nhau lời còn biết mấy xinh
Tháng Giêng môi thắm đầy bao mộng
nhớ giữ giùm anh trót cuộc gìn.

Cao Nguyên


mùa Tết
mùa Tết mà thơm mùi gió biển
phải em vừa nhắc đến Nha Trang
lòng chợt rộn mừng theo cánh én
bay rợp trời xanh khoe dáng Xuân

mùa Tết mà rưng cay khoé mắt
phải anh vừa nhắc chuyện Mậu Thân
Huế chít khăn sô buồn thảm đất
mưa phùn phủ trắng mộ đời hoang

mỗi độ Xuân về thêm cuộc hẹn
gặp gỡ thân quen giữa Sài Gòn
đâu hay còn mãi hong mùi Tết
trong giòng hồi tưởng nhớ Quê Hương

chẳng lẽ Xuân về không nhắc Tết
mà nhắc lòng đau cả mất, còn
mỗi góc trời xa nhìn Đất Mẹ
nghĩa nặng Quê Cha thấm tận hồn!

Cao Nguyên


Tết ở quê ta (mến gởi ML)
Tết về quê thăm bạn cũ
trí mừng còn đủ nhớ tên
đời qua bao mùa bão lũ
vui buồn còn đủ chưa quên

Sáng, uống chén trà Bảo Lộc
dạo thăm vài gốc mai già
nhắc bạn đứa còn, đứa mất
lòng nghe cả chuyện sơn hà!

Trưa, bạn vấn mời điếu thuốc
còn nguyên lá mượt gân nâu
phì phà chút hương thảo mộc
mà tình chợt nhớ về đâu!

Chiều, nhấp vài ly rượu đế
lắng nghe kể chuyện ruộng đồng
khổ nghèo quê ta vẫn thế
ngoài vui, buồn dấu trong lòng!

Cao Nguyên


Nguồn Xuân
(gởi anh Song Nhị)
vừa Đông anh nhắc: viết bài Xuân
có phải nôn nao một nỗi mừng
biết báo lên khuôn là lỗ vốn
được cái lòng vui thấy chữ Nguồn

thương Nguồn lại nhớ mạch Quê Hương
róc rách đời trôi tình mãi còn
thấy được chữ như là thấy bạn
trời đất vào Xuân vạn nỗi mừng

mừng người còn trí, đất còn hoa
mừng chim thiên di nhớ cội già
mừng ta, mừng bạn, mừng nhân loại
vẫn nguyện cầu Xuân cuộc thái hòa

mừng ba ngày Tết mở Nguồn ra
ngắm chữ lòng như thấy được nhà
bếp xưa hồng lửa thơm mùi bánh
đào mai khoe cánh giữa chung trà!

Cao Nguyên


nhớ Xuân xưa
Dừng chân dưới cội hoa Đào
trên miền đất lạ . tôi chào mùa Xuân
nhìn hoa . nỗi nhớ bỗng dưng
rực hồng những cánh hoa Mồng - Một -Tôi

Mồng - Ba - Em cũng xa rồi
thời gian nhảy vọt qua thời tuổi mơ
nhập hồn mở một cánh Thơ
ướp hương ngày cũ đợi chờ mùa mai

cành Đào treo sợi nắng dài
vui con mắt ngắm đụng ngày Quê xưa
phải chi cùng buổi giao mùa
nắng Potomac đùa trưa Sài Gòn

hai Quê chỉ một hoàng hôn
anh em tựa nhánh Đào hồng giữa Xuân
môi quen rộn tiếng cười dòn
đời xa mấy bận vẫn còn nhớ nhau !

Cao Nguyên
Washington.DC Mùa Hoa Đào 2005


tìm lại mùa Xuân
trong giọt tuyết mùa Đông
có chút hồng của nắng
gợi em về xa vắng
tìm lại những mùa Xuân

*
có mùa Xuân trên ngàn
hoa mai vàng chiến lũy
người chiến sĩ bâng khuâng
thương cuộc tình vạn lý

có mùa Xuân hoa tang
nở trong lòng thiếu phụ
nghe đau xót bàng hoàng
biệt ly mùa đoàn tụ

có mùa Xuân lưu vong
buồn chân người lữ thứ
giữa xứ người mênh mông
nhớ quê nhà da diết

có mùa Xuân yêu thương
hóa thân thành nước mắt
những nụ hôn sau cùng
lạnh bờ môi se thắt!

*
những mùa Xuân tìm lại
sống mãi giữa tâm tư
như giấc mơ thơ dại
thương ơi lời Mẹ ru

thương ơi lời em hát
trên sóng nhạc triều dâng
như lòng còn khao khát
hôn bờ môi Xuân hồng!

Cao Nguyên


THAO THỨC


Hồi Xuân
tàn Đông . Bắc Mỹ cảnh buồn
mặt trời mê ngủ luông tuồng trong mây
chim thiên di biệt rừng cây
tuyết sương vãi trắng vơi đầy ngõ sân

khơi giòng trí tưởng hồi Xuân
sắc hương màu nhớ bâng khuâng lối về
rộn ràng phố chợ làng quê
hoa bưng quả gánh bộn bề ngược xuôi

Đông Tây cảm cảnh bồi hồi
xôn xao tâm thức vẽ vời ngữ âm
thoáng quên khoảnh khắc phong trần
thơ hòa điệu gió ngân trầm tích xưa

trỗi lên phiên khúc giao thừa
rộ trong lời chúc đẹp mùa hạnh tâm
nêu xanh treo quả xuân hồng
thơm hương phúc lộc thọ tròn bách niên .

Cao Nguyên
Đông Bắc Mỹ - Feb 8, 2013



Sài Gòn vương lụy tình xưa
Về thăm dáng ngọc Sài Gòn
tìm em mắt biếc, má tròn đồng trinh
ghẹo tình đỏ cánh môi xinh
tràn hương mật nhớ góc tình tự xưa

Sài Gòn bất chợt nắng mưa
thương nhau từ thuở tóc đùa vai ngoan
trêu em chín nụ cười dòn
ba mươi năm chẵn duyên còn gọi tên
Sài Gòn nắng chảy tràn đêm
đường mê sảng nóng, Phố thèm giọng ca
tiếc mùa luân vũ biệt xa
gót sen rướm máu trượt qua nguyện cầu

Sài Gòn thân xác rực màu
Hồn, Tâm lơ lửng đỉnh sầu khói sương
đêm mê, ngày vọng luyến thương
còn bao lâu nữa thôi vương lụy tình !

Cao Nguyên


Sài Gòn, Em và chiếc áo dài
Sài gòn, Em và chiếc áo dài
dựng trước anh chân dung mùa Hạ cũ
có nắng chen mưa đùa ngọn tóc bay
xua cánh phượng rơi đầy trong sóng mắt

Sài Gòn, Anh của một thời xa lắc
bon bon vui thoan thoắt bánh xe quay
theo nón em che nghiêng bờ ngực dậy
mơ môi hồng, tuổi ngọc, rượu tình say

Sài Gòn Yêu, suốt những chiều biết đợi
đếm lá me bay về cuối giảng đường
mắt đau đáu nhìn cổng trường mở vội
dáng gầy em cợt vói gọi yêu thương

Sài Gòn Xưa, lụa vàng ươm vóc ngọc
mịn hồng da, đuôi tóc ủ vai trần
hăm hở bước nghêu ngao mùa guốc mộc
ngắm thơ tình trên đọt giấy hoa tiên

Sài Gòn Nhớ, của riêng mình hai đứa
khung trời thương hẹn hứa gởi mây chiều
nhiều biết mấy bao nhiêu điều chưa nói
thời gian đi, quyện rối những đường tơ

Sài Gòn đam mê với Thơ và Nhạc
trên hành trình khao khát những dòng sông
sức quyến rủ những con đường,góc phố
chảy dọc đời tóc bạc hóa mây xanh

Sài Gòn ơi! thương quá tiếng Em, Anh
biết dỗ ngọt suốt bốn mùa hoa, trái
áo dài Mẹ, em vẫn còn giữ mãi
từng đường thêu dấu ái vẫn còn xinh .

Cao Nguyên


Sài Gòn đâu đó trong tiếng gọi
Sài Gòn đâu đó trong tiếng gọi
mà nghe hoài mỗi tối chưa quên
nên nhiều lúc chính mình tự hỏi:
con đường nào có những lối đi quen?

như con đường từ Bến Thành, ngược Bắc
qua khỏi cầu Công Lý tới Dakao
ở đó, một dạo nào mình gặp
dáng lụa vàng khua guốc mộc kiêu sa!

Bẵng thật lâu hơn phần tư thế kỷ
sống ở đâu cũng nghĩ đến Sài Gòn
thế mới biết tấm lòng người viễn xứ
còn thiết tha lời guốc mộc âm vang

Sài Gòn đâu đó trong tiếng gọi
nên mãi chờ về lại lối xưa quen
nhìn áo lụa vàng, nghe lời guốc mộc
đẹp như thơ theo dòng nghĩ vào đêm!

Cao Nguyên


THAO THỨC


viết trong mưa
về thăm Sài Gòn giữa mưa tháng sáu
gió quất ngang, im bặt tiếng ve sầu
ghé hiên cũ tìm tuổi đời yêu dấu
bờ vai xưa, tóc sũng nước về đâu?
*
xe ngược dốc, qua cầu Trương Minh Giảng
tay chạm hờ vạt áo bám yên sau
tiếng mưa rõ mà lời trao rất lặng
môi lạnh run, sao chẳng giục đi mau...

nhưng chậm thế nào, vẫn về đến ngõ
đến khúc đời quanh, mình bỏ lạc nhau
giờ tìm lại căn nhà xưa, mái đỏ
lặng lẽ nhìn khung cửa, hỏi người đâu?
*
thời gian nín và không gian im lắng
phố cũ đây, chân lạ lẫm đường xưa
từ giã Sài Gòn, mang theo tiếng hát
từ lời thơ buồn, tháng sáu viết trong mưa!

Cao Nguyên

Vương Lệ "Thuở chưa làm viễn khách
Ta ca hiệp khách hành
Ta nay hồn hóa thạch
Tiếng tơ sầu mong manh"
Vương Đức Lệ

@
Đời gọi tên anh: Lê Đức Vượng
Tình gọi thơ anh: Vương Đức Lệ
Góp tình đời kể chuyện cùng nghe
Rằng xưa có một người như thế:

Đời không hưng Vượng, tình Vương Lệ
Rót xuống trần gian hệ lụy thơ
Khóc quê hương nghẹn ngào dâu bể
Đau trầm luân thế hệ nhọc nhằn

Khi viết khúc tình ca đất Việt
Anh ghìm con chữ dưới trăng mơ
Cho vơi hồn núi sầu ly biệt
Nhẹ dấu tình sông khóc tiễn đưa

Vẫn nghe sâu tận lời tâm huyết
Ước vọng ngàn sau dậy chuyển mùa
Mong non sông Việt thôi Vương Lệ
Thấm Đức tiền nhân thơm sử xưa!

Cao Nguyên
MD Jan 19, 2013


về thăm Phố Núi
vẫn cứ thích về thăm Phố Núi
ngồi bên em nghe nước suối reo
nhìn tia nắng hoàng hôn rớt vội
thấy vàng ươm từng hạt sương treo

vẫn cứ thích dạo qua những chỗ
đã cùng em trên con Phố xưa
chuyền tay nhau ly cà phê nóng
đi và đi trong đêm sương mưa

vẫn cứ thích ngồi trên dốc sỏi
nhặt từng hòn đá cuội quăng xa
nghe tiếng rơi vọng từ xa thẳm
ngỡ như ai vữa gọi tên ta

vẫn thích đi dầu chân đã mỏi
như có em từ trên dốc cao
tim rộn nhịp theo lòng bối rối
lời nào đây chút nữa sẽ trao?

@
kỷ niệm đi chưa hề biết mệt
đuổi bám theo từng vết chân anh
yêu Phố hay yêu em chẳng biết
Phố Núi xưa vẫn thích về thăm.

Cao Nguyên


quê Bậu ( mến tặng Thiên Thư )
mong có dịp, Qua về thăm sông Hậu
để ngắm nhìn quê Bậu đẹp xinh
vườn hoa trái, ruộng đồng bát ngát
rợp bóng dừa, xanh mát bờ kinh

Bậu không quên nơi sinh, chỗ lớn
mãi quê nhà lởn vởn trong tâm
đêm thao thức âm thầm chấp vá
từng mảnh đời ngỡ đã mất tăm

thương nhớ quá tiếng hò sông Hậu
thời gian neo tình Bậu vàng ươm
bao thân ái dưới mái trường yêu dấu
đã trôi theo thời thơ ấu miệt vườn

rau muống luộc, mắm cà, cơm lúa mới
Bậu thèm ăn, tươi rói mắt ngày xưa
sao nhớ quá, lời thương yêu mẹ gọi:
về đi con, đừng dầm mãi trong mưa

trăng kinh xáng qua mùa tròn, chếch bóng
ven mặt hồ xứ lạ, Bậu tìm xưa
tóc hương sả dẫu tới mùa tuổi bạc
dòng tình quê khao khát vẫn còn nguyên
chậm một chút, trăng ơi đừng chếch nữa
chờ thuyền Qua, qua đón Bậu về quê
nhanh cho kịp ngọt mùa hương vú sừa
giữa tiếng hò quá nửa cuộc đời, thương!

Cao Nguyên


phố biển Nha Trang
hôm nay anh về thăm Phố Biển
nhìn mây trôi trên mặt nước lênh đênh
bước chân đi như sóng cứ dồn lên
lúc nhẹ hẩng, lúc lặng trầm u uất

nhắc Nha Trang là nghe lòng háo hức
quê nhà ơi! ta thức đợi bao năm
nhớ quá thôi nên rảo bước về thăm
mà lại ngỡ mình đi vào xứ lạ

khi lang thang một mình trên Cầu Đá
lại nhớ em vội vã bước chân xưa
cứ sợ trời bất chợt đổ cơn mưa
tóc đẫm nước, em trách anh đi chậm

chiếc ghe nhỏ đưa anh rời Xóm Bóng
ra Hòn Chồng ngắm chim én chao bay
chim rợp trời mà dáng của Xuân đâu
cảnh rất lặng mà lòng anh như sóng!

đường Duy Tân dường như không đủ rộng
chứa người, xe và cả những ưu tư
bước về sao cứ nhớ bữa tạ từ
người với cảnh vừa thương vừa thấy lạ...
@
anh vuột mất niềm vui trên Phố Biển
như đời anh đã lỡ mất hồn nhiên
đất quê Cha sao nặng nỗi ưu phiền
đau từ lúc cọng nhau rời cuống rốn!

Cao Nguyên


THAO THỨC


trang sử bi thương
Bốn mươi năm đời qua như giấc mộng
dẫu trên thân thương tích vẫn còn nguyên
hai vết này của Dakto, Tân Cảnh
bốn vết này của An Lộc, Trị Thiên

Mỗi vết thương gồm máu và đất đỏ
trộn Quê Hương vào với xác thân mình
mỗi nhắc nhớ là vết thương đau nhói
mãi mãi còn mưng mủ giữa điêu linh

Cứ nặng trĩu trong lòng dòng huyết lệ
nghẹn ngào nhìn hình ảnh bạn bè xưa
sao vẫn nhớ những tiếng cười ngạo nghễ
trước kẻ thù quên cả cuộc đời mình

Như thế đó - rồi vĩnh hằng mất hút
giữa cuộc đời và giữa những thân thương
bao xương máu đổi bao nhiêu giấy mực
viết cho đời những trang sử bi thương

Vĩnh biệt anh - lòng ta đau như cắt
giờ ngồi đây nhức nhối vết thương xưa
hình ảnh đau thương mãi gần trước mắt
bốn mươi năm như một giấc ngủ trưa

Tỉnh giấc dậy, chạm đáy đời được mất
rưng rưng buồn, dòng nước mắt Việt Nam
Sông Núi đó bỗng nghìn trùng xa cách
Nhớ bạn bè, thương vận nước lầm than!

Cao Nguyên


Sông Trở Giấc
Em có nghe dòng sông đang trở giấc
gọi ta về thương nhớ một Quê Hương
bữa ra đi vội vàng quên giã biệt
nên buồn thương mãi miết bám theo đời

Quê Hương ta - mặt trời lên - phía ấy
có sông Hồng và chín ngọn Cửu Long
nước cuộn chảy giữa núi đồi hùng vĩ
mùa giao mùa ngô lúa ngậy mùi thơm

Từ phía ấy - những tấm lòng chân thật
lay nôi em bằng những điệu ru vui

Từ phía ấy - những con người chơn chất
chén cơm nghèo còn muốn xẻ chia đôi

Từ phía ấy - tuổi thơ em sống lại
giữa trời xanh con diều nhỏ bay cao

Từ phía ấy - ngôi trường xưa mái rạ
bạn thân thương tay nắm dắt dìu nhau

Từ phía ấy - dòng sông đang trở giấc
reo lời buồn thương nhớ bóng người xưa
thấp thoáng đó mà bây giờ đã mất
những ngày vui theo nhịp võng đong đưa

Từ phía ấy - mái tranh nghèo còn đấy
nhưng vắng em lửa như bớt hồng reo

Từ phía ấy - vẫn cánh đồng ngô lúa
nhưng bờ đê xa vắng bước chân vui

Sông trở giấc tuôn mạch buồn vào đất
nặng bước chân người đang sống lưu vong

Sông trở giấc Cội Nguồn thân ái gọi
Hương Xuân thơm mở những nụ đời vui .

Cao Nguyên


Đêm Thủ Đức (Thân gởi bằng hữu trong đêm hội ngộ cựu SQTBTĐ
khu vực Đông Bắc Hoa Kỳ /2009)

Vui thức đủ với một Đêm Thủ Đức
điểm cuộc Cư An sau những Tư Nguy
ngồi cùng bạn mấy mươi năm gặp lại
nhắc đường qua còn vọng bước uy nghi

ngẫm vui buồn, buồn vui mà thao thức
vết thương xưa còn buốt ngực hôm nay
Ơi Tổ Quốc - xin gọi bằng nét mực
thanh âm khô từ vực gió lưu đày

nhích gần lại truyền lòng nhau lửa ấm
lửa Vũ Đình Trường thấm sáng năm châu
nơi nào có bước chân Người Thủ Đức
đường còn vang hùng tráng khúc Non Sông

còn thức đủ với một Đêm Thủ Đức
đời thật vui vì hạnh phúc không ngờ
tuổi tóc bạc, tình vẫn còn háo hức
nhìn bạn cười, lòng tôi bỗng nhiên thơ!

Cao Nguyên


Xưa - Nay
Xưa - anh kéo chiếc ba lô
lên đồi gió hú để chờ bạn thân
trở về từ ánh lửa rừng
đang hừng hực cháy giữa chùng chập đêm
gặp nhau lau vết máu viền
quanh đôi trũng mắt ưu phiền lặng căm
khẽ lời sau nếp môi thâm
rằng trong lửa ấy còn trăm nỗi chờ!
@
Nay - em kéo chiếc valise
trên đường vạn lý để đi tìm người
tìm đồng bào gởi nụ cười
tìm tia hy vọng sáng ngời nhân sinh
tìm bác ái, tìm hòa bình
trong dòng sống lắm nhục hình vong thân
ước mong một sáng trời hồng
nhìn quê hương đẹp thỏa lòng yêu thương!

@@

gắng lên nhé, người bạn đường
hiện tại, quá khứ sẽ nhường tương lai!

Cao Nguyên


THAO THỨC


khung trời cũ
ở nơi khung trời đã cũ
còn neo cánh diều tuổi thơ
cuộn giây buộc từ quá khứ
nới dần từng đoạn ngẩn ngơ

trăng soi dọc đường lữ thứ
tình về chạm bóng người xưa
đời qua bao vùng lưu ngụ
lòng còn vương vấn đón đưa

cỏ hoa nắng mùa nhiệt đới
trải hồng từng lối tuyết sa
lời thơ theo dòng sông suối
ngược nguồn về cội quê cha

gặp lời ầu ơ của mẹ
ngân hoài khe khẽ trong tim
theo cánh diều thơ lướt nhẹ
trên khung trời cũ yêu thương
Cao Nguyên


hương vị phù vân
Người nâng ly rượu Đường Thi
mời tình phối ý Tử Kỳ - Bá Nha
Ta nâng lục bát quan hà
mời đời say mộng Kinh Kha quá Tần

lâng lâng hương vị phù vân
soi trăng Dịch Thủy trong ngần vó câu
sáo vi vu khúc công hầu
tịch dương cung oán hạc sầu chiêu âm!

Cao Nguyên


hành khúc sương mờ
(Nhớ các anh Kim Tuấn, Phạm Huấn, Hiếu Anh, Huy Quang …)

bạn đường thân mến cũ
vừa qua phố chiều nay
rượu buồn gom quá khứ
pha nước mắt mời say

phố - mưa bùn nắng bụi
em - má đỏ môi hồng
tình chong đèn thức đợi
người xa vợi mù khơi

ngày Chư-Pao hồng lửa
đêm Phượng-Hoàng xanh thơ (*)
đường vui chưa quá nửa
hành khúc đã sương mờ

tây nguyên còn gợi nhớ
phong lan vẫn đợi chờ
núi rừng còn nhịp thở
sông núi mãi hồn thơ

bạn đường thân mến cũ
vừa xa phố chiều nay
buồn nghiêng mình đưa tiễn
thơ rướm lời mắt cay!

Cao Nguyên

-------
(*)Chư-Pao : núi phía tây bắc Pleiku
Phượng-Hoàng : Hội Quán ca vũ nhạc


THAO THỨC


chị em mình
khi em vừa dứt sữa
Mẹ đi biệt mù tăm
chị em mình, hai đứa
tranh nhau chỗ Mẹ nằm

lúc xóm làng cháy đỏ
Cha cũng bỏ đi luôn
chị em mình, hai đứa
giữa mồ côi, lớn khôn

khi Miền Nam đổi chủ
kẻ ở lại, người đi
chị em mình, hai đứa
cũng đành đoạn chia ly

bốn mươi năm gặp lại
nhắc chuyện cũ, người xưa
chị em mình, hai đứa
khóc giữa đêm Giao Thừa !

Cao Nguyên


hệ lụy chim quyên ăn trái nhãn lồng
người dưng khác họ đem lòng nhớ thương
(ca dao)
(gởi N.. và Nhãn Lồng
yêu nhau mà lỡ tơ hồng trăm năm)

anh về bển mới qua
có món quà đặc biệt
mai gởi xuống tặng em
nhắc thuở tình tha thiết

chỉ mấy trái nhãn lồng
hái bên đồng quê Nội
gợi anh nhớ cuộc tình
của chúng mình thuở ấy ...
*
bữa về thăm Long Xuyên
em mừng vui hỉ hả
(ảnh là con Chim Quyên
ưng Nhãn Lồng của Má)

(ưng nhau thì tao gả
ngặt mày chinh chiến xa
Nhãn Lồng còn nhỏ quá
không quen sống xa nhà)

trầu cau chưa kịp tới
lửa khói đã tràn qua
anh nơi vùng ngục tối
em đợi bờ đảo xa ...

*
không ngờ mình gặp lại
từ cõi muôn trùng qua
để anh mừng được hái
trái nhãn lồng quê Cha

yêu thương nhau là quí
vợ chồng nghĩa với duyên
gọi tên từ hệ luỵ :
Nhãn Lồng ơi! Chim Quyên !

Cao Nguyên


gánh mơ ( Tặng Cô em gái Tây Đô
uống nước Sông Cửu , Mê thơ Sông Đà )

@

mùa Xuân đậu xuống vai em
nhắc hương da thịt đừng quên tuổi hồng
gánh mơ rảo bước theo chồng
ngực căng hưng phấn, nghe đồng lúa ca

Cửu Long ơi ới Sông Đà
chẻ đôi bím tóc đuôi gà trao duyên
chung chia quá đỗi ưu phiền
tội em tuổi ngọc, đong riêng hạt buồn

dấu đêm nước mắt trong lòng
canh chừng từng bữa hừng đông vì người
nay Đông khắc nghiệt qua rồi
anh đem tuổi ngọc, tiếng cười trả em

vui Xuân mượn rượu hồn nhiên
quàng vai nhau uống trên miền cỏ xanh
nghe em hát giọng chân thành
gánh mơ rảo bước theo anh về nguồn !

Cao Nguyên

trăn trở
đời còn gì giữa hôm nay
tình còn gì nữa mai này hỡi anh
còn như xuân thắm màu xanh
còn như chim hót trên cành nắng hong!

còn quê hương, còn núi sông
còn thương yêu giữa tấm lòng Việt Nam
còn nhân ái, còn từ tâm
mặc đời trải mấy thăng trầm nhục vinh

còn lễ nghĩa, còn sử kinh
còn vui nguồn cội trong tình khúc thơ
nói đi anh, em vẫn chờ
giữa nghi hoặc sống bên bờ nhân sinh

giữa trăn trở những cuộc tình
của trăm năm trước, của nghìn năm xưa
còn nộ bão, còn cuồng mưa
hay còn ray rứt suốt mùa sử ca?

thời gian lửng thửng vượt qua
sao mình còn giữa chiều tà ngẩn ngơ!

Cao Nguyên


như thể là huyền thoại
cẩn thận em! chỗ đất mình đang đứng
từng phút giây rung chuyển đến rợn người
những đổ nát ngày qua còn bỏ lửng
trước chưa hồi sinh, sau vỡ thêm rồi

những thành quách, lâu đài xưa ngất ngưởng
giờ chỉ còn trong trí nhớ một thời
biển phẫn nộ, sóng dâng tràn cuồn cuộn
đất vỡ tung, trào nham thạch mặt trời

sông núi, ruộng đồng và lòng người bốc cháy
thấy không em, những dãi đất điêu tàn
ráng nghe em, đừng quá vì sợ hãi
chút niềm tin sót lại sẽ không còn

người thợ xây giữa lòng mình thắp lửa
tái tạo đời rực rỡ trước bình minh
cứ như thể tất cả là huyền thoại
về những gì anh viết đợi niềm tin

nếu được thế, em ơi mừng quá đỗi
cứ kể như anh viết giữa cơn say
thấy chếnh choáng chỗ đất mình đang đứng
mà sợ em vuột mất khỏi vòng tay!

Cao Nguyên



THAO THỨC


về thôi
về thôi, Tết đã đến rồi
Mẹ chờ đun lửa canh nồi bánh chưng
Cha chờ rót chén rượu mừng
đêm chờ ngày mới núi rừng rộ hoa
về thôi, kẻo lỡ đời qua
lỡ em một dịp khoe tà áo xinh
lờ anh cuộc hẹn xuân tình
lỡ mùa hương khói cung đình tôn nghiêm

về thôi, ừ nhỉ, về đi
để xem Hồng Lĩnh, Ba Vì còn không
Cao Nguyên còn bạt ngàn thông
Miền Tây còn những tấm lòng rất Thơ
bao nhiêu tình, ở đó chờ
tại thao thức mãi, trễ giờ vào Xuân
về thôi, hẹn giữa ngập ngừng
lửa còn đỏ ngọn, bánh chưng trái mùa!

Cao Nguyên


Một Mai
một mai về lại phương trời cũ
biết gió còn reo rủ lá mừng
chiếc bóng ngày xưa vào lữ thứ
đang đứng nhìn rừng núi rưng rưng

nếu lá rừng còn xanh như trước
bóng sẽ ôm đất nước mà hôn
cho dẫu đường trường sơn dốc ngược
cũng lên nguồn ngắm được quê hương
@
một mai thăm lại ân tình cũ
liệu hình xưa còn đủ đam mê
ngồi giữa đôi vòng tay nhật nguyệt
nghe lời ru tha thiết lòng quê

nếu thêm được một giòng lệ nóng
chảy vào môi sưởi ấm nụ cười
cho dẫu tim rối bời nhịp đập
cũng thỏa lòng khát vọng làm người
@
một mai còn chút lời thơ mộng
sẽ gởi quê mình di chúc thơ
thương yêu, nhân ái và hy vọng
mãi đẹp bên đời như ước mơ

nếu thêm được niềm tin thắp lửa
rọi sáng từng khung cửa phương đông
cho dẫu lịm bên thềm đất hứa
cũng nhẹ hồn vào cõi mênh mông !

Cao Nguyên



tình thao thức
tình có thể là mộ phần, di chúc
đã lãng quên trong đáy vực thời gian
đêm thao thức mở toang vùng ký ức
ngắm xem đời hư thực những bâng khuâng

tình có thể là thăng trầm, suy thịnh
suốt chiều dài của lịch sử bi thương
thao thức nghĩ đến luân thường, danh vọng
lương tâm nào còn sống giữa nhiễu nhương

tình có thể là trăm nghìn cái chết
chưa bằng lòng quên hết những băn khoăn
mãi thao thức không vì bao oán hận
mà chung niềm căm phẫn nỗi oan khiên

tình có thể là nụ cười thánh thiện
nở trên môi vô nhiễm bụi trần gian
thao thức gởi lời thương yêu tha thiết
vào cuộc tình vốn biết cõi phù vân

tình có thể là trong ngần tất cả
khi cuối đời phải ngã xuống hư không
cái hố thẳm bên ngoài khung cửa hẹp
biết còn không nét đẹp một linh hồn

tình như thế làm sao không thao thức
từ ưu tư, từ ký ức tìm về
nghe chính ta bước vào đêm huyền hoặc
ngồi đối âm trên mỗi phím ngân đời!

Cao Nguyên


Cảm Ơn
cảm ơn Bằng Hữu, Bạn Hiền
còn yêu Văn Học giữa thiên kỷ buồn
trong dòng chữ nghĩa băn khoăn
còn bao nồng ấm những thanh âm tình

gởi người đóa hồng vàng xinh
vui cùng tình bạn quê mình, quê ai
khởi từ hy vọng hôm nay
lên đướng đi tới tương lai đang chờ

có hiện thực của ước mơ
một Việt Nam đẹp Tự Do Thanh Bình
không còn tàn khốc điêu linh
không còn buồn nỗi nhục hình, vong thân

cám ơn Bạn nhé xa gần
đã đồng cảm với những dòng chữ tôi
dẫu quán Đất, dầu phố Trời
mãi duyên hạnh ngộ tuyệt vời từ Tâm.

Cao Nguyên
Washington.DC Jun 4, 2013


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét